“Nam mô A-di-đà Phật, nhiều người cứ bảo chẳng thiết tha gì ở cõi đời này, nhưng thử nhịn ăn một ngày, đói rã ruột ra là biết có thiết tha hay không. Lúc ấy lại chẳng trông bong bóng ngỡ đèn lồng, trông gà hóa cuốc!” Lời ông thầy múa kowaka[1] Matayu[2] nghe qua đơn giản mà thấm thía gan ruột.
Nhân tiện lạm bàn, thật chẳng có gì ương gàn hơn cung cách xuất gia thời nay. Con nhà võ, bất chấp sáng sủa hay tối dạ, hễ bắn cung cưỡi ngựa dở hoặc thân thể ốm o không kham nổi binh nghiệp đều nhất loạt bị ép khoác áo cà sa. Còn con nhà buôn, tính toán không xong, cân đo chẳng biết, ghi sổ sách lăng nhăng, cả họ sẽ đồng lòng gật gù, “Thằng này không buôn bán nổi, cạo đầu đi tu may ra còn sống nhàn.” Thế là bị bắt xuống tóc làm thầy chùa.
Continue reading NHỊ THẬP BẤT HIẾU và cắt lát lý thú về thầy chùa